Kể từ khi Hollywood ra mắt bộ phim "Thành phố ma" và "Bí mật ngôi mộ cổ", Vương quốc Campuchia trở thành điểm hẹn lý tưởng của những bộ óc tràn ngập mạch máu tò mò và đam mê du lịch.Chưa kịp hoàn hồn sau nạn diệt chủng Pon Pot, Campuchia hoàn toàn ngơ ngác trước làn sóng du lịch ào ạt của cả thế giới đổ về. Không có kiến thức về kinh doanh du lịch, nhiều người dân bản địa kinh doanh theo kiểu tự phát, manh mún. Một số rất ít người khác tích cực hơn đã đổ xô sang Việt Nam tuyển dụng nhân viên biết kinh doanh du lịch. Không ít người tuyển nhầm "đầu gấu". Sau một thời gian làm việc trên nước bạn, khi đã quen nước quen cái, một thuốc diệt chuột sinh học số đầu gấu nhảy ra ngoài làm trùm một đường dây cò du lịch.
Trùm cò Được "đui" ngồi bên trái đang đánh cờ với một đồng bọn trên phố Việt ở Trung tâm Phnom Penh. Phóng viên Chuyên đề ANTG đã sang tận Campuchia, xâm nhập vào một băng nhóm cò du lịch ở đất nước này.
Băng cò Được “đui”
Nếu Choang không nói trước, tôi sẽ chắc mẩm kẻ ngồi trước mặt mình là một người Khmer chính gốc bởi nước da ngăm, mái diệt côn trùng hải phòng tóc quăn tít và cái tên Sa Thnuol của anh ta. Sa Thnuol khoảng 30 tuổi, tên cúng cơm là Nguyễn Văn Được, sinh ở Cao Lãnh, Đồng Tháp.
Được là thủ lĩnh của hơn 20 cò du lịch có tầm hoạt động dài từ Phnom Penh đến Siem Riep.
Được nhìn tôi từ đầu đến chân như nhìn món hàng sắp mua, rồi bảo: "Tao cho mày 15 phút để bắt 1 khách đi tuk tuk. Nếu hoàn thành nhiệm vụ, tao sẽ nhận mày vô nhóm. Nếu làm không được thì cút khỏi mắt tao". Tôi không sốc với cách xưng hô này, bởi Choang đã báo trước: "Với ai, dù lớn hay nhỏ, diệt côn trùng hải dương Đạt “đui” đều xưng hô mày tao. Nó ốm yếu nhưng thường ra tay đánh trước, bất ngờ khi gặp người hắn không ưa".
Cút khỏi mắt của Được cũng đồng nghĩa với "biến" khỏi Phnom Penh. Bởi Phnom Penh là nơi Được "đui" đặt "đại bản doanh". Đại bản doanh của cò Được "đui" là một góc quán cà phê có tên rất Việt là "Phượng café", nằm trong một con hẻm không tên gần chợ Toul Tompoung (còn gọi là Russian - Nga). Mỗi sáng, Được "đui" đến quán nhâm nhi cà phê, ăn sáng rồi thu tiền "bến" của đàn em.
Không ai biết tiền "bến" diệt côn trùng băc ninh là tiền gì nhưng ai không đóng thứ tiền này cho Được "đui" thì đừng hòng làm ăn ở khu vực do hắn cai quản.
Hôm nay, Choang giới thiệu tôi gặp Được "đui" ở chợ Sa Chba Om Pau để xin việc. Sa Chba Om Pau còn có tên gọi khác là chợ… Sài Gòn.
Để có cơ hội tiếp cận tên lưu manh này, tôi đành nuốt quả bồ hòn, cười thật tươi, tiến ra nơi bến đỗ xe gần chân cầu Chba Om Pau mà dân địa phương gọi là cầu Sài Gòn.
Một chiếc xe du lịch của hãng lữ hành Savaco xuất bến từ Sài Gòn đi Phnom Penh xuất thuốc chuột dạng viên hiện từ xa, Được "đui" hét với tôi: "Mày hốt chiếc xe này". Đám cò xe được Được "đui" ra lệnh đã rút vào các bóng cây ven đường xem tôi "trổ tài".
Xe vừa đỗ xịch lại, bụi đỏ tung mù mịt ánh nắng gay gắt ban trưa.
Tôi tự tin bước ra. Chỉ có 5 hành khách nữ rời xe. Tận dụng mọi vốn liếng èo uột tiếng Anh sẵn có tôi ra sức mời. Một cô gái trạc 25 tuổi bụm miệng cười bảo: "Chú ơi! Chú nói tiếng Việt đi, tụi cháu không biết tiếng Campuchia".
Với 5 người khách chịu đi tuk tuk, diệt côn trùng hà nội tôi đã vượt qua kỳ “thi tuyển” của Được "đui". Được "đui" búng tay ra vẻ anh chị: "Được rồi. Sáng mai trước khi đi ăn khách nộp 5 USD tiền băng cho thằng Tâm "quéo". Mai tao cho mày đi theo thằng Tâm "quéo". Bây giờ đi về chỗ tao, tao thu xếp cho chỗ ngủ". Tiền "băng" là tiền phải đóng hàng ngày cho Được "đui".
Nhìn bộ dạng còm nhom yếu ớt vì nghiện của hắn, ít ai tin đó là một trùm cò.
Được "đui" dẫn tôi đi xuyên chợ, chui vào mấy con hẻm chật chội và ngoằn ngoèo rồi dừng chân trước một cánh cửa gỗ tạp, thuốc diệt côn trùng xộc xệch. Đó là một căn phòng khoảng 25m 2 nằm sát mép con sông Tonle Sap (thượng nguồn sông Cửu Long ở Việt Nam). Được "đui" đập cửa, một gương mặt thiếu niên ngơ ngác ngó ra. Cửa phòng bật mở. Bên trong phòng, dưới nền xi măng và trên những tấm chiếu rách, dơ bẩn có 8 thanh thiếu niên nằm chen chúc ngủ vùi. Vách phòng đóng bằng mọi thứ tạp nham, vụn vặt.
Được "đui" vung tay thụi một cú thật mạnh vào be sườn một chú nhóc khoảng 15 tuổi. Đang ngủ, bị đánh bất ngờ, chú nhóc choàng người nhổm dậy rồi nằm lăn xuống ôm bụng. Được "đui" hầm hè chửi thề: "Mày nhớ còn nợ tao mấy ngày tiền thuốc chuột storm băng không?". Đám thanh thiếu niên trong phòng giật mình choàng thức, sợ hãi nép vào một góc phòng lấm lét nhìn Được "đui".
Như đã thành lệ, thằng nhóc gượng đau quỳ lên, khóc sướt mướt. Được "đui" giơ cái chân như que củi lên đạp vào mặt thằng nhóc nợ tiền. Cú đạp khiến thằng nhóc ngã bật ngửa. Chưa hả cơn điên, Được nhảy lên dậm trên người thằng bé thêm mấy cái rồi mới chịu buông tha. Trước khi ra khỏi phòng, Được "đui" nhìn tôi đe: "Mày cũng vậy nếu cãi lời tao".
Thằng nhóc bị đánh diệt mối tận gốc được mọi người gọi là Cu Hiền. Lớn tuổi nhất trong căn phòng này là Triệu, 25 tuổi. Tất cả đều mù chữ Việt lẫn chữ Campuchia.
Triệu sợ sệt ngó quanh quất một lúc rồi thì thầm với tôi: "Thằng này ác lắm! Chú đừng làm cho nó. Ngày mai con trốn lên Siem Riep làm cho thằng Ngải. Nếu chú thích, con đưa chú theo".
Triệu cho biết thêm, tất cả 8 đứa trong phòng này đều làm "cò bạn" cho Được "đui". Tất cả chúng đều sinh ra ở Campuchia. Có đứa, cha mẹ đang sống ở cụm nhà bè lênh đênh trên Biển Hồ, không hộ khẩu, không giấy khai sinh và không thuốc diệt chuột được đi học. Vài đứa, cha mẹ sinh sống ở "cây số hai rưỡi" (thuộc quận Mean Chey, Phnom Penh). Chịu không nổi cảnh khổ, chúng lang thang ra Phnom Penh kiếm sống rồi gia nhập vào băng cò của Được "đui". Mù chữ nhưng tất cả đều nói được tiếng bồi của ít nhất 5 thứ tiếng: Khmer, Việt, Pháp, Anh và Nga. Tuy vốn từ không nhiều nhưng đủ để chúng giao tiếp, dẫn khách đi khắp nơi trên đất Campuchia.
Ngoài băng cò của Được "đui" ở Campuchia còn có nhiều băng nhóm cò du lịch khác như Ngải "ruồi" ở khu vực Udong, Ký "cuội" ở Bat Tom Pong… Những trùm cò thường bỏ tiền thuê những căn phòng trọ rẻ mạt 10 USD/ phòng để "rộng" thuốc trừ chuột hàng chục "cò bạn". Chuyện cơm nước, "cò bạn" tự lo. Nếu "cò bạn" siêng năng "bắt" khách thì hiếm khi đói. Vì hầu hết khách du lịch đều sẵn lòng mời cơm "cò bạn".
Cái "ác" của Được "đui" là thu tiền "băng" đến 5 USD/ 1 ngày lại hay đánh đập đàn em để thị uy. Trong khi đó, ở các băng cò khác chỉ thu 3 USD/ 1 ngày. Tôi hỏi, vì sao không đến đồn cảnh sát tố cáo Được "đui"?". Triệu trợn mắt: "Chú điên à? Tụi con đang sống lậu ở đây. Bước vô đồn cảnh sát là bị tóm cổ ngay".
Được thuốc diệt mối "đui" sinh ở Đồng Tháp nhưng tốt nghiệp Cao đẳng Du lịch ở TP HCM. Tốt nghiệp năm 2001, Được "đui" trụ lại thành phố kiếm việc làm nhưng không thành công đành phải chạy xe ôm kiếm sống. Năm 2005, một người bạn của Được "đui" đang làm việc cho Sinh Café rủ Được "đui" sang Campuchia thử thời vận. Cả hai vào làm bồi cho một quán ăn người Việt ở Siem Riep với mức lương 5 USD/ ngày. Do nhiều quán ăn mọc lên cạnh tranh, quán của Được "đui" phục vụ dần dần ế khách. Sực nhớ những ngày ở Việt Nam, một số quán nhậu bắt khách bằng cách xua nhân viên tràn xuống đường vẫy, lôi kéo, Được "đui" bàn với chủ thực hiện.
Ngay diệt côn trùng ngày đầu tiên thực hiện, Được "đui" lôi kéo được hàng trăm khách. Dù giúp quán đông khách trở lại nhưng chủ quán vẫn không chịu tăng lương. Tức điên người, Được "đui" bước sang quán bên cạnh đề nghị một thỏa thuận: "Tui lôi kéo được 1 xe khách vào quán, trả công cho tui 2 đôla". Bấy lâu nay ngứa mắt vì Được "đui" kéo hết khách, bây giờ hắn tự động dẫn xác đến hợp tác, chủ quán gật đầu ngay. Sau vài ngày hợp tác với quán mới, quán cũ trở nên ế ẩm. Chủ quán cũ gặp Được "đui" năn nỉ trở về. Được thể, Được "đui" ra giá: "Tui kéo được 1 khách, thuốc trừ mối trả tui 1 đôla". Khách du lịch ở xa vào quán kêu món ăn, chủ quán muốn ra giá bao nhiêu, khách cũng ăn. Chủ quán đồng ý tăng giá bán để trả công lôi kéo cho Được "đui".
Trở nên nổi tiếng ở dãy phố ăn uống về tài lôi kéo khách, quán nào cũng muốn sở hữu Được "đui". Thế là Được "đui" tăng giá: 2 USD/ 1 khách. Các chủ quán vẫn chấp nhận. Từ đó, mỗi ngày Được "đui" bỏ túi hàng ngàn USD từ nghề cò kéo khách. Được "đui" trở thành ông tổ nghề cò lôi kéo khách ăn uống ở Siêm Riệp. Một số thanh niên khác thuốc chuột thấy Được "đui" kiếm tiền dễ dàng cũng mon men ra đứng đường lôi kéo khách. Bị mất mối, Được "đui" dùng nắm đấm xua đuổi những cò khác.
Nhờ bản tính hung hãn, nắm đấm đi trước lời nói, chỉ một thời ngắn, Được "đui" trở thành trùm bảo kê băng nhóm cò lôi kéo thực khách ở khu ẩm thực Siem Riep. Cò nào muốn làm ăn ở đây phải xin phép và chấp nhận nộp cho Được "đui" mỗi ngày 5 USD. Dần dà, Được "đui" quy tụ được hàng chục đàn em có máu lưu manh để sai khiến. Những tên đàn em này, đa phần là thành phần bất hảo ở Việt Nam trốn sang đây sống lang thang, cơ nhỡ. Ở Việt diệt chuột Nam chúng chỉ là lưu manh tép riu nhưng ở đây chúng là hung thần. Những hộ kinh doanh người Việt trên đất nước chùa Tháp rất ngại đụng chạm đến luật pháp nên thường né tránh xung đột với đám cò này.
Nhận thấy hầu hết dân du lịch đến Campuchia đều ghé Phnom Penh trước, Được "đui" kéo đàn em thân tín về đấy lập "trạm săn khách".
Trừ những khách du lịch đi theo đoàn, khi phát hiện ra khách du lịch kiểu balô, đàn em của Được "đui" tiếp cận làm quen, tư vấn các địa điểm du lịch rồi tình nguyện làm hướng dẫn viên miễn phí.
Cái thuốc mối khôn lỏi của đám này là không bắt nạt khách du lịch mà chỉ bắt nạt các điểm kinh doanh trên đất Campuchia. Bắt nạt khách du lịch dễ bị cảnh sát tóm cổ.
Chúng phân công đám cò thành nhiều hạng. "Cò bạn" là người biết nói nhiều thứ tiếng để bám sát, dẫn khách đi tham quan, mua sắm. "Cò chia" là người trực tiếp thu tiền cò của cửa hàng. "Cò quay" là những tên chuyên xử lý những cò khác băng nhóm dám giành khách hoặc các chủ cửa hàng "cứng đầu" không chịu chi tiền cò.
Khi diệt mối khách đồng ý, "cò bạn" sẽ bám sát khách. Khách cần thuê tuk tuk, "cò bạn" búng tay sẽ có tuk tuk. Khách ghé vào một cửa hiệu mua sắm, ăn uống bất kỳ cửa hàng nào, "cò bạn" sẽ tư vấn.
Khi khách và "cò bạn" vừa rời khỏi cửa hàng, "cò chia" xuất hiện yêu cầu chủ cửa hàng chi tiền cò với giá: 2 USD/ 1 khách ăn, mua sắm hàng lưu niệm; 1 USD/ 1 khách uống nước giải khát; 1 USD/ 1 khách đi xe tuk tuk hoặc taxi và 500 real/ 1 khách đi… vệ sinh. Ở Campuchia, các nhà vệ sinh thu 300 real đối với khách trừ kiến nội địa, còn khách Tây thì thu 500 real. Nhưng kể từ khi có loại cò du lịch, khách Tây phải tốn 1.000 real mới có thể bước vào cửa để thỏa mãn nhu cầu xả.
Nếu chủ cửa hàng nào không đồng ý chi tiền thì "cò quay" xuất hiện. Đám "cò quay" xăm trổ đầy mình, mặt mày cô hồn bước vào cửa hàng ra vẻ như xa lạ với "cò chia", ra vẻ như "thấy chuyện bất bình" lên tiếng phân xử. Tất nhiên là chúng "xử" chủ cửa hàng phải chi tiền cho "cò chia". Nếu chủ cửa hàng phản ứng, đám này lập tức "quay ngộp" tức thượng cẳng tay, hạ cẳng chân. Thật ra, chưa lần nào diệt kiến chúng phải ra tay vì mọi chủ cửa hàng đều nhăn mặt chi tiền ngay khi đám cô hồn này xuất hiện cho rảnh nợ.
Tôi đã dành trọn một buổi chiều để trò chuyện với nhóm "cò bạn". Khi chia tay, dù lòng băn khoăn muốn làm một điều gì đó để giúp nhóm "cò bạn" thoát khỏi cảnh khổ nhưng tôi đành bất lực. Nghịch cảnh nơi xứ người đã buộc chúng phải sống như thế. Không có Được "đui" này thì cũng sẽ có một Được "đui" khác đứng lên bóc lột sức lao động của người khác. Cuộc sống ngoài vòng pháp luật của giới giang hồ, ở đâu cũng thế cả thôi!
Home »
» Cò” du lịch ở Campuchia | Diệt kiến, Diệt kiến PCS Việt Nam | Diệt kiến, Diệt kiến PCS Việt Nam
Cò” du lịch ở Campuchia | Diệt kiến, Diệt kiến PCS Việt Nam | Diệt kiến, Diệt kiến PCS Việt Nam
Posted by Unknown
Posted on 18:13
with No comments
0 nhận xét:
Đăng nhận xét